Chụp ảnh phim - nghệ thuật sắp bị đánh mất
(Sóng trẻ) - Ưu điểm mà một chiếc DSLR (digital single-lens reflex) mang lại cũng như những khó khăn gặp phải khi chơi máy ảnh phim (SLR - single-lens reflex) khiến cho môn nghệ thuật chứa nhiều cảm xúc này đang dần bị lãng quên.
Có lịch sử ra đời và phát triển từ thế kỷ XI cho đến cuối thế kỷ XX, máy ảnh phim đã có những đóng góp tích cực cho nền điện ảnh thế giới nói chung và dòng nhiếp ảnh báo chí nói riêng. Sự đột phá xảy ra vào năm 2003, với sự ra đời của chiếc máy ảnh số đầu tiên EOS 300D. Sự kiện này mở ra một bước nặt cho nhiếp ảnh - thời đại của nhiếp ảnh số và máy ảnh DSLR.
Nhiệm vụ lưu giữ lại những khoảnh khắc đã được DSLR đảm nhiệm bởi ưu thế vượt trội mà nó mang lại như tốc độ màn trập nhanh hơn,khả năng lấy nét tự động mạnh mẽ... Quan trọng hơn cả là chất lượng hình ảnh đã được khẳng định, chính vì thế mà DSLR là sự lựa chọn hàng đầu đối với người chơi ảnh. Đây là một phần nguyên nhân làm cho nghệ thuật chụp phim dần bị lãng quên.
Máy phim và những hạn chế
Những tên tuổi lớn gắn liền với máy ảnh phim có thể kể đến như Leica, Argus, Pentax, Canon, Nikon... Trong đó Leica luôn là cái tên nắm giữ vị trí thống lĩnh và được nhiếp ảnh gia lựa chọn vì những ưu điểm vượt trội so với các dòng máy phim khác như kích thước nhỏ gọn, tính năng tích hợp, thiết kế hiện đại, đẹp mắt, có thể cho ra phim âm bản chất lượng cao... Leica cũng được coi như một huyền thoại trong các dòng máy phim với công nghệ xử lý viền ảnh hoàn hảo.
Một chiếc máy ảnh phim đi kèm với ống kính (nguồn: vnphoto.net)
Hiện nay, với tầm tiền khoảng 2 triệu đồng bạn đã có thể sở hữu một chiếc máy phim cũ, nhưng sau đó người chơi phải đầu tư nhiều tiền hơn vào phim và chi phí tráng rửa. Máy phim đòi hỏi người chơi ảnh tính tỉ mỉ trong từng chi tiết để có thể tạo ra một bức ảnh đẹp - từ khâu lên phim, ngắm qua kính ngắm và bấm nút chụp, tất cả đòi hỏi sự chính xác cao để tạo ra một bức ảnh có hiệu quả tốt về màu sắc và ánh sáng. Trong khi đó, dòng máy DSLR có thể kiểm soát hình ảnh qua màn hình LCD, không đòi hỏi người chơi máy phim phải có khả năng kiểm soát về ISO, tốc độ màn trập và khẩu độ (tam giác đo sáng).
Không giống như DSLR ngay sau khi chụp có thể in ảnh luôn, khâu hậu kỳ của ảnh chụp phim luôn là một thử thách người chơi ảnh phải bỏ ra hàng giờ trong phòng tối trộn, náy, xóc, tráng, rửa… để cho ra một bức ảnh ưng ý. Phòng tối (dark room) đối với người chơi ảnh phim luôn luôn là thú vui, sự khám phá, song đòi hỏi sự am hiểu rất lớn về kỹ thuật rửa ảnh - thêm một lý do để dòng máy DSLR đến được với nhiều người hơn và khiến dòng máy chụp phim đi vào quên lãng.
Khi bức ảnh là thứ quý giá
Máy phim đem lại cho người chơi nhiều cảm xúc hơn, khi bạn phải tự mình ngắm ngía mọi thứ chậm rãi cảm nhận cái đẹp. Và tính nghệ thuật của nó cũng cao hơn, bởi bản thân nhiếp ảnh là một môn nghệ thuật của sự tinh tế và "kén người". Một bức ảnh từ chiếc máy phim chứa đựng trong đó thời gian và công sức của người rửa ảnh, tạo nên sự đặc biệt mà không dòng máy ảnh DSLR nào có thể làm được.
Do dùng phim 35mm tương đương cảm biến full frame của DSLR và dải tương phản dộng (HDR) của phim luôn cao hơn so với cảm biến điện từ nên chất lượng màu sắc của máy phim luôn được đánh giá cao hơn so với máy ảnh số. Bản thân máy phim được cấu tạo hoàn toàn bằng cơ nên ít bị tác động của môi trường cho nên tuổi thọ trung bình lên đến hàng chục năm cao hơn rất nhiều so với DSLR. Chính bởi chất lượng màu sắc và cảm xúc mà máy phim mang lại cho người chơi ảnh nên dù DSLR đã gần như đáp ứng hết nhu cầu công việc của một nhiếp ảnh gia.
Một số bức ảnh chụp từ máy phim (nguồn: Internet)
Hiện tại, máy ảnh phim vẫn có một sức hút kỳ diệu với cộng đồng những người đam mê nhiếp ảnh trên thế giới nói chung và tại Việt Nam nói riêng. Bằng chứng là càng có nhiều người chơi ảnh dù đã có DSLR nhưng vẫn cố sở hữu cho mình một chiếc máy phim và nhiều topic trên các diễn đàn như Vnphoto.net, xomnhiepanh.com được lập ra để mọi người chia sẻ và giữ lửa cho niềm đam mê đang có nguy cơ bị đánh mất này.
Văn Mạnh
Lớp Truyền hình 32A1
Cùng chuyên mục
Bình luận