Họa sĩ Phạm Duy Quỳnh: “Với tôi, hội họa không chỉ là bán, mà còn là chiêm nghiệm, là sống cùng tranh”

(Sóng trẻ) - Những ngày tháng rong ruổi khắp các triển lãm để tìm thấy một nét vẽ thực sự gây ấn tượng, chúng tôi bắt gặp bức tranh “Bà nội tôi” của họa sĩ Phạm Duy Quỳnh. Bà đẹp, một nét đẹp mang đậm cốt cách người phụ nữ Việt đã trải qua nắng mưa thời gian. Chính từ tác động thị giác, sự đồng điệu khó tả với bức tranh, chúng tôi tìm đến người họa sĩ phía sau để có thể lắng nghe câu chuyện của anh. Câu chuyện của người đàn ông cầm cọ vẽ để khẳng định cái tôi nghệ thuật của chính mình. 

Đôi tay thô ráp ẩn hiện với những vết chai sần. Từng đốt ngón tay hơi bè ra và lớp da dường như còn vương chút màu vẽ khô. (Ảnh: Gia Huy)
Đôi tay thô ráp ẩn hiện với những vết chai sần. Từng đốt ngón tay hơi bè ra và lớp da dường như còn vương chút màu vẽ khô. (Ảnh: Gia Huy)
Đó là đôi bàn tay của họa sĩ Phạm Duy Quỳnh. Anh sinh ra ở Thái Bình, trong một gia đình làm nông. (Ảnh: Gia Huy)
Đó là đôi bàn tay của họa sĩ Phạm Duy Quỳnh. Anh sinh ra ở Thái Bình, trong một gia đình làm nông. (Ảnh: Gia Huy)
Họa sĩ Duy Quỳnh theo học Cao đẳng Nhạc họa (2004 - 2007). Sau khi tốt nghiệp, anh tiếp tục theo học nghệ thuật tại Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam (2007 - 2011). Đó là lúc anh Quỳnh được đào tạo bài bản nhiều chất liệu: sơn dầu, lụa, sơn mài, khắc gỗ, điêu khắc… (Ảnh: Gia Huy)
Họa sĩ Duy Quỳnh theo học Cao đẳng Nhạc họa (2004 - 2007). Sau khi tốt nghiệp, anh tiếp tục theo học nghệ thuật tại Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam (2007 - 2011). Đó là lúc anh Quỳnh được đào tạo bài bản nhiều chất liệu: sơn dầu, lụa, sơn mài, khắc gỗ, điêu khắc… (Ảnh: Gia Huy)
Với dòng tranh sơn mài đang theo đuổi, anh Quỳnh chia sẻ về công đoạn làm tranh rất vất vả: quét màu, dập vàng bạc, phủ lớp, rồi mài. Nam họa sĩ cười lớn, bảo, mài phải thật ngẫu nhiên, không sợ thủng, để lộ lớp ẩn bên dưới. Nhiều khi, trong xưởng, người họa sĩ chỉ ngồi một mình, nghe nhạc, hút thuốc, rồi để đôi tay dẫn dắt. (Ảnh: Gia Huy)
Với dòng tranh sơn mài đang theo đuổi, anh Quỳnh chia sẻ về công đoạn làm tranh rất vất vả: quét màu, dập vàng bạc, phủ lớp, rồi mài. Nam họa sĩ cười lớn, bảo, mài phải thật ngẫu nhiên, không sợ thủng, để lộ lớp ẩn bên dưới. Nhiều khi, trong xưởng, người họa sĩ chỉ ngồi một mình, nghe nhạc, hút thuốc, rồi để đôi tay dẫn dắt. (Ảnh: Gia Huy)
Sau ngót nghét 20 năm cống hiến cho nghệ thuật, người nghệ sĩ đã trải qua đủ thăng trầm với cọ vẽ. (Ảnh: Như Ý)
Sau ngót nghét 20 năm cống hiến cho nghệ thuật, người nghệ sĩ đã trải qua đủ thăng trầm với cọ vẽ. (Ảnh: Như Ý)
Tuổi thơ của anh gắn liền với cánh đồng, bờ mương, với những buổi chăn trâu và chiếc xe đạp cũ kỹ. Chính từ ký ức ấy đã nuôi dưỡng nên một cái tôi họa sĩ trầm lắng, dung dị. 
Tuổi thơ của anh gắn liền với cánh đồng, bờ mương, với những buổi chăn trâu và chiếc xe đạp cũ kỹ. Chính từ ký ức ấy đã nuôi dưỡng nên một cái tôi họa sĩ trầm lắng, dung dị. 
Khi được hỏi về từng hình ảnh đó, anh chỉ cười, giãi bày: “Nó giống như một thứ nợ ân tình với tuổi thơ”. (Ảnh: Gia Huy)
Khi được hỏi về từng hình ảnh đó, anh chỉ cười, giãi bày: “Nó giống như một thứ nợ ân tình với tuổi thơ”. (Ảnh: Gia Huy)
Quãng thời gian lập gia đình, sinh con (2015 - 2019), Phạm Duy Quỳnh buộc phải gác cọ gần bốn năm. Trong căn trọ nhỏ, mùi sơn dầu nồng gắt, trách nhiệm cơm áo… khiến nam họa sĩ phải tạm dừng đam mê. (Ảnh: Như Ý)
Quãng thời gian lập gia đình, sinh con (2015 - 2019), Phạm Duy Quỳnh buộc phải gác cọ gần bốn năm. Trong căn trọ nhỏ, mùi sơn dầu nồng gắt, trách nhiệm cơm áo… khiến nam họa sĩ phải tạm dừng đam mê. (Ảnh: Như Ý)
“Thời gian ấy, tôi không thể vẽ tranh lớn. Tranh cũ chất đầy góc phòng, không gian chật chội. Với tôi, lúc đó, vẽ chỉ để giải tỏa, vẽ những ký họa nhỏ. Vẽ lớn bằng sơn dầu đồng nghĩa với ảnh hưởng đến sức khỏe các con. Tôi nghĩ ai làm cha mẹ cũng sẽ có lúc phải chững lại, bởi con cái cần mình hơn cả”, người đàn ông cười hiền. (Ảnh: Như Ý)
“Thời gian ấy, tôi không thể vẽ tranh lớn. Tranh cũ chất đầy góc phòng, không gian chật chội. Với tôi, lúc đó, vẽ chỉ để giải tỏa, vẽ những ký họa nhỏ. Vẽ lớn bằng sơn dầu đồng nghĩa với ảnh hưởng đến sức khỏe các con. Tôi nghĩ ai làm cha mẹ cũng sẽ có lúc phải chững lại, bởi con cái cần mình hơn cả”, người đàn ông cười hiền. (Ảnh: Như Ý)
Trong gia tài hội họa của anh, nổi bật lên cả là những tác phẩm về người bà. Nụ cười móm mém cùng đôi mắt sâu lắng được lột tả chân thật qua từng gam màu. Mỗi bức chân dung không chỉ là kỷ niệm riêng, mà còn chạm tới hồi ức tập thể về người phụ nữ Việt Nam chịu thương chịu khó, giàu tình cảm.
Trong gia tài hội họa của anh, nổi bật lên cả là những tác phẩm về người bà. Nụ cười móm mém cùng đôi mắt sâu lắng được lột tả chân thật qua từng gam màu. Mỗi bức chân dung không chỉ là kỷ niệm riêng, mà còn chạm tới hồi ức tập thể về người phụ nữ Việt Nam chịu thương chịu khó, giàu tình cảm.

 

Người họa sĩ tâm sự: “Ban đầu, tôi vẽ bà chỉ để kỷ niệm, giữ lại từng năm tháng lúc bà 96 đến 104 tuổi. Không nghĩ sẽ bán. Đến triển lãm, tôi muốn công chúng được biết đến bà, như một phần ký ức của gia đình tôi gửi gắm cho đời”. (Ảnh: Như Ý)
Người họa sĩ tâm sự: “Ban đầu, tôi vẽ bà chỉ để kỷ niệm, giữ lại từng năm tháng lúc bà 96 đến 104 tuổi. Không nghĩ sẽ bán. Đến triển lãm, tôi muốn công chúng được biết đến bà, như một phần ký ức của gia đình tôi gửi gắm cho đời”. (Ảnh: Như Ý)
Trong suốt thời gian làm nghề, anh Quỳnh có nhiều cơ hội để quan sát thế hệ họa sĩ trẻ. Anh chia sẻ đầy trăn trở: “Bây giờ, nhiều bạn vẽ xong đưa ngay lên mạng, rồi đóng gói, chứng nhận, bán… Tôi không thích kiểu đó. Với tôi, hội họa không chỉ là bán, mà còn là chiêm nghiệm, là sống cùng tranh”.
Trong suốt thời gian làm nghề, anh Quỳnh có nhiều cơ hội để quan sát thế hệ họa sĩ trẻ. Anh chia sẻ đầy trăn trở: “Bây giờ, nhiều bạn vẽ xong đưa ngay lên mạng, rồi đóng gói, chứng nhận, bán… Tôi không thích kiểu đó. Với tôi, hội họa không chỉ là bán, mà còn là chiêm nghiệm, là sống cùng tranh”.
Với anh, vẽ trước hết là cho mình. Vẽ để thể hiện cái tôi nghệ sĩ, chiều sâu tâm hồn. Người họa sĩ bày tỏ: “Có người bảo nghệ thuật vị nghệ thuật, có người bảo nghệ thuật vị nhân sinh. Tôi thấy cả hai đều đúng. Trước kia, tôi vẽ để mưu sinh. Giờ, khi có điều kiện, tôi vẽ để lưu giữ khoảnh khắc, để nói câu chuyện của mình với đời. Khách thích thì họ sưu tầm, còn không, tranh vẫn ở lại với tôi”. (Ảnh: Gia Huy)
Với anh, vẽ trước hết là cho mình. Vẽ để thể hiện cái tôi nghệ sĩ, chiều sâu tâm hồn. Người họa sĩ bày tỏ: “Có người bảo nghệ thuật vị nghệ thuật, có người bảo nghệ thuật vị nhân sinh. Tôi thấy cả hai đều đúng. Trước kia, tôi vẽ để mưu sinh. Giờ, khi có điều kiện, tôi vẽ để lưu giữ khoảnh khắc, để nói câu chuyện của mình với đời. Khách thích thì họ sưu tầm, còn không, tranh vẫn ở lại với tôi”. (Ảnh: Gia Huy)
Trong tương lai, Phạm Duy Quỳnh mang đầy hy vọng về nền hội họa Việt Nam. Anh biết, tranh là tiếng nói của cảm xúc, người họa sĩ khi cầm cọ là đang nắm giữ cảm xúc của mình và truyền đạt nó tới người thưởng tranh. (Ảnh: Như Ý)
Trong tương lai, Phạm Duy Quỳnh mang đầy hy vọng về nền hội họa Việt Nam. Anh biết, tranh là tiếng nói của cảm xúc, người họa sĩ khi cầm cọ là đang nắm giữ cảm xúc của mình và truyền đạt nó tới người thưởng tranh. (Ảnh: Như Ý)
Cuộc trò chuyện với anh khiến chúng tôi như được ngồi trên cỗ máy thời gian, đi qua từng dấu ấn trong cuộc đời của một họa sĩ vừa mộc mạc, vừa kiên định. Tranh cũng như con người, lớp bên ngoài có thể bóng bẩy, nhưng cái đáng quý là phần bên trong, phải mài mới thấy được. Có lẽ, đó cũng là cách Phạm Duy Quỳnh sống và vẽ: âm thầm, bền bỉ, để mỗi bức tranh trở thành một “chân dung của thời gian”. (Ảnh: Gia Huy)
Cuộc trò chuyện với anh khiến chúng tôi như được ngồi trên cỗ máy thời gian, đi qua từng dấu ấn trong cuộc đời của một họa sĩ vừa mộc mạc, vừa kiên định. Tranh cũng như con người, lớp bên ngoài có thể bóng bẩy, nhưng cái đáng quý là phần bên trong, phải mài mới thấy được. Có lẽ, đó cũng là cách Phạm Duy Quỳnh sống và vẽ: âm thầm, bền bỉ, để mỗi bức tranh trở thành một “chân dung của thời gian”. (Ảnh: Gia Huy)

 

Cùng chuyên mục

Đừng bỏ lỡ
1200 chỗ ở miễn phí được Đại học Bách Khoa bố trí cho người dân nhân dịp Quốc Khánh 2/9 

1200 chỗ ở miễn phí được Đại học Bách Khoa bố trí cho người dân nhân dịp Quốc Khánh 2/9 

Tin nổi bật1 tháng trước

(Sóng trẻ) - Từ ngày 30/8/ đến hết 3/9, Đại học Bách Khoa Hà Nội bố trí 1200 chỗ ở miễn phí phục vụ người dân từ nhiều nơi đến Thủ Đô để tham dự Lễ diễu binh, diễu hành mừng 80 năm ngày Quốc Khánh 2/9. 

Người dân háo hức tham gia Triển lãm “80 năm rạng rỡ non sông - Con đường Độc lập” 

Người dân háo hức tham gia Triển lãm “80 năm rạng rỡ non sông - Con đường Độc lập” 

Tin nổi bật1 tháng trước

(Sóng trẻ) - Sáng ngày 31/8, tại trụ sở Báo Nhân Dân (71 Hàng Trống, Hà Nội), đông đảo người dân xếp hàng dài để nhận ấn phẩm đặc biệt nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9.

Không gian trải nghiệm của VTV thu hút đông đảo khách tham quan

Không gian trải nghiệm của VTV thu hút đông đảo khách tham quan

Tin nổi bật1 tháng trước

(Sóng trẻ) - Ngày 29/8, tại Triển lãm Thành tựu đất nước, khách tham quan triển lãm được tìm hiểu về kênh truyền hình mới sắp lên sóng - Vietnam Today và trải nghiệm các công nghệ truyền hình hiện đại.

XEM THÊM TIN

SỰ KIỆN NỔI BẬT

TIN ẢNH

XEM NHIỀU NHẤT

TIN NỔI BẬT

DIỄN ĐÀN